Monday, November 01, 2010
Rùa có thể bay
Sep 1, 2010
Hôm nay các bạn có xem chương trình thời sự trên VTV không?
Vào khoảng 7h30, ấy là thời điểm của bản tin thế giới. Ấy cũng là lúc Star Movie, HBO hay chiếu những bộ phim hấp dẫn của Holywood. Và vì thế nên em chẳng mấy khi biết thế giới xung quanh nó đang diễn biến thế nào, Hàn với Triều Tiên oánh nhau chưa hay Amadinejad đã cho phóng thử mấy quả tên lửa mang đầu đạn hạt nhân rồi. Em hoàn toàn mù tịt. Và thú thật là thường thì em chẳng mấy buồn bã vì điều này, dù cũng có đôi khi ăn cơm no ngồi xỉa răng, trong đầu em cũng có dấy lên vài câu hỏi kiểu như "Bangkok đang oánh nhau thế thì cái vẻ giá rẻ book của airasia phải làm sao bh? Đi hay ko đi?" Và rồi chưa đưa ra được câu trả lời thì em đã lại chìm đắm trong mấy bộ phim của Star Movie, của Cinemax...
Nhưng hôm nay thì em ngồi xem thời sự. Bởi vì các kênh phim đều rất chán.
Và vào khoảng 7h30, người ta bắt đầu nói về cuộc chiến Iraq, về những đoàn lính Mỹ cuối cùng rời khỏi đất nước này sau 7 thăm tham chiến. Em dốt về tình hình an ninh thế giới nên câu truyện về lính Mỹ và chiến tranh Iraq em không dám bàn đến nữa. Chỉ là, những hình ảnh về một đất nước hoang tàn đổ nát khi đi qua 7 năm không ngừng tiếng súng, cùng với cái gọi là chiến dịch "Bình minh mới" mà nước Mỹ hứa hẹn sẽ mang lại trong tương lai cho người dân nước này chợt khiến em nhớ đến một bộ phim mang tựa đề "Turtles can fly" do Iran và Iraq hợp tác sản xuất.
Lấy bối cảnh là vùng giáp ranh biên giới giữa Iraq và Thổ Nhĩ Kỳ vào thời điểm một tuần trước khi quân đội Mỹ đổ bộ vào Iraq, bộ phim xoay quanh cuộc sống của những người dân bản địa cũng như những người di cư từ các vùng lân cận đến đây để tránh một cuộc chiến tranh mà chưa biết ai đúng ai sai giữa Saddam Hudssen & G.Bush. Đóng vai trò là nhân vật chính dẫn dắt các tình tiết của bộ phim,cậu bé với biệt danh "Vệ tinh" hàng ngày vẫn đi chỉnh sửa ăng ten thu phát truyền hình cho người dân, một công việc rất được coi trọng và đòi hỏi rất nhiều công sức. Và cậu bé này "yêu" say đắm Argin, một "thiếu phụ" mang ánh mắt chất chứa những nỗi đau không thể hàn gắn trong thân thể một cô bé có khuôn mặt ngây thơ tinh khiết. Bằng các mối quan hệ xung quanh lòng ngưỡng mộ mà Vệ Tinh dành cho Argin, cuộc sống của một khu trại người dân di cư tị nạn nơi vùng biên giới dần được hiện lên. Một ngôi làng với những vị chức sắc hoàn toàn mù tịt về thông tin, lạc hậu, bịt mắt không dám nhìn khi TV chiếu cảnh các cô người mẫu. Một Hergov tàn tật với những sợi dây nối tâm linh kỳ lạ, một Riga với đôi mắt mù lòa luôn mở to nhìn thẳng vào thế giới xung quanh và không ngừng thể hiện tình yêu với người mẹ đẻ luôn hắt hủi mình. Cùng rất rất nhiều trẻ em vô tư nhìn cuộc sống qua những gùi mìn nặng trĩu trên vai mà chúng vẫn hồn nhiên đi gỡ để bán lấy tiền đổi lấy miếng ăn hàng ngày. Họ cứ thế sống, tiếp nhận cuộc chiến một cách tự nhiên như thể cuộc chiến là đương nhiên không cách nào khác được. Không cố chen vào những cảnh súng nổ cùng bom mìn hoành tráng nhưng những gì đạo diễn muốn nói về cuộc chiến Iraq, ngay từ khi nó chưa bắt đầu chắc sẽ luôn nằm lại đâu đó trong trí óc em, rất lâu về sau này... Có không ít điều để nói về bộ phim, nhưng đấy là công việc của những nhà phê bình nghệ thuật. Còn em chỉ muốn gợi ý rằng nếu có bạn nào không đi đâu dịp 2/9 này thì nằm nhà xem phim cũng là một thú vui. Và "Turtles can Fly" chắc không làm các bạn thất vọng. Thật đấy!